₫soi quang ngai
soi quang ngai- Ngày xưa đường về xã, lên huyện ở quê tôi chưa có cầu như bây giờ. Muốn qua sông phải đi đò ngang. Bến sông ấy có hai cha con người lái đò sống dưới một mái lá tuềnh toàng. Người cha là thương binh thời chống Mỹ, cụt một cánh tay tới khủy. Tôi nhớ hoài cái bóng mảnh khảnh của ông ấy đứng sau lái ghe điều khiển chiếc đò ngang chở mười mấy người rất khéo dù chỉ một tay, một chèo. Ống tay kia phất phơ bay trong gió. Dòng sông đôi bờ lá xanh ngun ngút, dài xa tít tắp. Lục bình chậm rãi trôi tới, trôi lui theo con nước lớn ròng…
soi quang ngai- Ngày xưa đường về xã, lên huyện ở quê tôi chưa có cầu như bây giờ. Muốn qua sông phải đi đò ngang. Bến sông ấy có hai cha con người lái đò sống dưới một mái lá tuềnh toàng. Người cha là thương binh thời chống Mỹ, cụt một cánh tay tới khủy. Tôi nhớ hoài cái bóng mảnh khảnh của ông ấy đứng sau lái ghe điều khiển chiếc đò ngang chở mười mấy người rất khéo dù chỉ một tay, một chèo. Ống tay kia phất phơ bay trong gió. Dòng sông đôi bờ lá xanh ngun ngút, dài xa tít tắp. Lục bình chậm rãi trôi tới, trôi lui theo con nước lớn ròng…